Làm sao tôi có thể hướng dẫn con mình?

Làm sao tôi có thể hướng dẫn con mình?

Tôi là mẹ của một học sinh năm thứ ba trường cấp hai. Dù con trai tôi và tôi không sung túc, tôi luôn cố làm điều tốt nhất cho cháu, và tôi nghĩ cháu cảm thấy tôi lo cho cháu biết bao. Cho đến gần đây, cháu chưa bao giờ gây ra bất cứ vấn đề gì, nhưng rồi cháu giao du với những bạn bè không tốt lắm. Tôi không hề biết chúng đi đâu và con trai tôi học hành lui sụt. Cách đây không lâu, cháu biến mất nhiều ngày, và tôi phải đi khắp nơi để tìm ra cháu và đưa cháu về nhà. Cháu đáng lẽ phải sẵn sàng cho kỳ thi vào trường trung học và dù tôi đã cố gắng động viên cháu học hành, cháu tuyệt đối không chịu nghe lời tôi. Thay vào đó cháu phản ứng rất tệ. Tôi làm mọi thứ để cố giúp cháu có một tương lai tốt đẹp, nhưng có vẻ không có hiệu quả chút nào và tôi thấy kiệt sức. Tôi có thể làm gì được?

TRẢ LỜI

Nếu bạn thực sự muốn giúp con mình trở thành người tốt, nếu bạn thực sự muốn hiểu nhau, thì trước hết bạn phải đập đi bức tường mà bạn đã xây. Những dự kiến, những tư tưởng cố định, những phân biệt và dính mắc vây quanh bạn và chất cao như một bức tường, vậy làm sao có thể truyền đạt tấm lòng chân thành của bạn đến con bạn một cách chính xác được? Và làm sao tấm lòng chân thành của cậu ta có thể chạm tới bạn được? Tâm trí bạn sẽ trở nên phóng khoáng hơn đến mức độ bạn ném đi những ý tưởng cố định, đến mức độ bạn buông bỏ những phân biệt, đến mức độ bạn loại trừ những dính mắc của bạn, Rồi thì bạn có thể chấp nhận và hiểu biết con bạn đúng như con người của cậu ta. Nói cách khác, nếu tâm cậu ta tròn, bạn cũng trở nên tròn. Nếu nó đỏ, bạn sẽ đỏ. Nếu nó xanh, thì bạn trở nên và thấu suốt màu xanh. Những đứa con không bao giờ có thể tìm thấy ai yêu chúng một cách vô điều kiện như cha mẹ chúng. Tâm của người mẹ thực sự vô điều kiện và không ngừng muốn giúp cho con mình. Tuy nhiên, điều thường xảy ra là tình thương cao thượng trong tâm người mẹ có lẫn những dính mắc, phân biệt và định kiến khiến cho lời nói và hành động trở nên méo mó. Những người làm cha mẹ thường có những ý tưởng cứng nhắc về những gì là tốt nhất cho con họ: việc gì là tốt, việc gì là xấu cùng những ao ước con mình sẽ giỏi hơn con người khác.

Tuy nhiên, khi những bậc cha mẹ cố gắng nuôi nấng con mình, những ý tưởng cứng ngắc này làm mối liên hệ giữa họ và con mình trở nên đứt đoạn. Hai bên không còn mở lòng với nhau nữa. Con cái không thể đối thoại với cha mẹ, cha mẹ cũng không còn hiểu con mình nữa.

Thỉnh thoảng khi những đứa trẻ học tốt ở trường, không gây rắc rối hay không trả treo, cha mẹ nghĩ họ thành công trong việc nuôi nấng con mình. Đặc biệt là trong những trường hợp này, các bậc cha mẹ cảm thấy lúng túng khi con họ bắt đầu phản ứng xấu. Tâm bạn và tâm con bạn vốn đã được nối kết. Vì vậy nguồn sáng và năng lượng có thể tuôn chảy qua lại. Nhưng khi bạn đóng cửa lòng mình với người khác, dòng chảy bị ngăn lại, bạn có thể dễ dàng làm tổn thương người khác và gây ra những di chứng dai dẳng. Mọi việc có thể leo thang tới mức độ mối tương giao không bao giờ còn có thể như trước được.

Dù không thể thấy bằng mắt, bản tâm của chúng ta cộng thông với vạn vật cùng tất cả đời sống trong toàn thể vũ trụ. Thêm vào đó, trong chín tháng trời, người mẹ và con cái chia sẻ cùng một thân, vì thế tâm họ dễ dàng kết nối và truyền thông. Vì thế hãy tin vào bản tâm bạn. Mọi vật khởi lên từ đó và trở về đó. Khả năng của nó vượt trên giới hạn có thể đo lường nổi và nó có thể khiến vạn vật thay đổi. Không có việc ‘bản tâm của tôi’ khác và tách biệt khỏi ‘bản tâm của bạn’. Chỉ có bản tâm duy nhất kết nối tất cả chúng ta và hoạt động như một. Như thế, nếu tâm của bạn trở nên sáng, tâm con bạn tự động sẽ trở nên sáng hơn. Vì thế, hãy tin tưởng vào bản tâm mình, hãy giao phó mọi cảm thức lo lắng, sợ hãi và những lời buộc tội cho nó. Hãy đưa mọi vật bạn phải đương đầu đến nơi duy nhất là bản tâm của bạn. Đây là cách bạn có thể thể hiện tình yêu vô điều kiện đối với con mình tốt nhất, và là cách duy nhất để tâm bạn kết nối với tâm con như một. Hãy tưởng tượng bạn và con mình bị tách biệt bởi một ngọn núi băng cao hàng trăm mét. Nếu tâm bạn ấm áp và sáng rỡ, tự nhiên mùa Xuân sẽ đến và băng giá chia cắt bạn sẽ dần dần mỏng hơn. Cuối cùng, băng sẽ tan hoàn toàn và những đóa hoa sẽ bừng nở. Hãy bắt đầu từ chính bạn và phần còn lại sẽ tự động xuất hiện.

Trích "Tìm kho báu bên trong"

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.