Tại sao sự toại nguyện không kéo dài?

Tại sao sự toại nguyện không kéo dài?

Tôi chưa bao giờ cảm thấy toại nguyện hoàn toàn với bất cứ gì mình làm hay bất cứ ai tôi cùng chung sống. Ngay cả khi tôi cảm thấy việc gì đó thật tuyệt vời, nó không hề kéo dài. Tôi không biết tại sao tôi cảm thấy thế. Tôi có vấn đề gì không?

TRẢ LỜI

Bạn không thực sự mãn nguyện với sự vật trong đời sống cho đến khi bạn biết bạn từ đâu đến và bạn thực sự là ai. Bạn phải biết nền tảng của bạn, bản tánh của bạn. Chừng nào bạn còn nghĩ thân mình là “tôi” và nghĩ rằng “tôi” đang làm mọi việc, thì không có gì có thể làm cho bạn hài lòng lâu dài. Hãy nhìn vào thân. Nó có lẽ không kéo dài đến trăm năm. Một khi nó ra đi, tất cả sở hữu và thành tích bạn gom góp cả đời còn có ích lợi gì không? Nhìn vào danh tiếng, bao nhiêu người nổi tiếng khi sống còn được nhớ đến sau khi họ chết chừng năm mươi năm? Người ta thường bám vào những thứ như thân, danh, tiền của, và vào những tư tưởng như “Tôi đã làm …”, “Đây là những gì tôi xứng đáng được …”, “Cô ta đã làm như vậy đối với tôi”, v.v…, nghĩ rằng những thứ này sẽ là bức tường có thể bảo vệ họ khỏi khó khăn. Rồi họ cứ xây tường cao và dày hơn. Tuy nhiên, đây không phải là bức tường bảo vệ mà là bức tường giam cầm họ.

Bức tường này càng cao, tâm họ càng trở nên lạnh giá. Ngục tù của tư tưởng và sự dính bám này còn khủng khiếp và tàn bạo hơn bất cứ nhà tù vật chất nào. Ngay cả quyết định của tòa án cũng không thể trả tự do cho  bạn. vật mà đây là nơi hầu hết mọi người  chọn để phung phí đời mình. Có người còn nghĩ họ tự do khi thực chất họ đang sống bên trong những bức tường này.

Cách duy nhất để tự giải thoát là buông hết những gì bạn cho là mình. Hãy biết rằng nền tảng của bạn, Phật tánh, đang làm mọi sự trong thế gian.

Vậy hãy giao phó tất cả những tư tưởng “Tôi là …”. “là tôi”, “hắn đã làm …”, cho  nền tảng của bạn và tiến bước về phía tự do. Đây gọi là “làm mà không có bất cứ tư tưởng nào về làm”. Khi bạn bắt gặp chính mình đang nghĩ những thứ như, ‘tôi đã làm …’, ‘tôi là …’ hãy lập tức bỏ ngay ý nghĩ đó và biết rằng ‘Nền tảng của tôi đang làm tất cả điều này’. Đây là cách phá sập bức tường. Khi bạn tu tập như thế, mùa xuân đến một cách tự nhiên, rồi băng tan và hoa sẽ nở.

Năng lượng và tiềm năng vô hạn ẩn tàng bên trong bạn. Nền tảng của bạn là nguồn của tất cả năng lượng này và được kết nối với từng vật một trong vũ trụ. Đây là nơi sự mãn nguyện thực sự được khởi lên. Khi bạn giao phó tư tưởng, cảm thọ và mọi hoàn cảnh cho nền tảng của mình, nó sẽ đáp ứng và cho bạn bất cứ những gì là cần thiết. Nó vốn biết bạn cần những gì; chúng ta chỉ cần cho nó cơ hội để vận hành. Giao phó là cách để làm điều này. Nền tảng này, bản tánh của bạn, thực sự màu nhiệm.
Mọi vật trên thế gian luôn chuyển động, thay đổi và biểu hiện nhờ nền tảng của chúng ta. Nó là nguồn của vạn vật trong vũ trụ, những sự vật chúng ta biết và cả những sự vật tinh tế, nhiệm màu mà mọi người hầu như không biết đến. Việc khái niệm hóa hay kết hoạch hóa cũng không có cách nào có thể kiểm soát được bản tánh của chúng ta. Nó vĩ đai hơn bất cứ lời lẽ hay tư tưởng, đến nỗi mà tất cả những gì chúng ta có thể làm là giao phó chính chúng ta cho nó. Chúng ta trờ thành một với bản tánh của mình, với nền tảng của mình khi chúng ta giao phó mọi vật cho nó vô điều kiện. Thế rồi, bất cứ gì chúng ta thực sự cần tự nhiên cũng được cung cấp.

Chừng nào bạn còn nhìn ra ngoài chính mình, bạn sẽ không bao giờ toại nguyện. Sự toại nguyện thực sự đến từ sự thông hiểu và dựa vào không phải vật gì khác mà là chính bản tánh riêng của mình, Phật tánh của bạn.

Trích "Tìm kho báu bên trong"

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.