Làm sao tôi có thể trở thành con người tâm linh hơn?

Làm sao tôi có thể trở thành con người tâm linh hơn?

Tôi đang cố gắng trở thành một người tâm linh hơn, và muốn biết về tu tập tâm linh và tọa thiền.

TRẢ LỜI

Chỉ ngồi xuống theo kiểu hình thức thì không phải là hành thiền vì tu tập được làm qua tâm chứ không phải qua thân. Vào thời đại này, khi cuộc sống quá bận rộn, chúng ta nên hành thiền chính trong cuộc sống của chúng ta – “ăn uống, làm việc, lái xe, yêu đương, ngủ nghỉ. Nếu ngồi thiền là cách duy nhất để biết bản tâm thì khi bạn đứng dậy, sự tu tập không còn nữa. Ngày xưa, khi Mã Tổ đang ngồi thiền, thầy Hoài Nhượng thấy, bèn nhặt một viên ngói và bắt đầu mài. Mã Tổ hỏi, “Tại sao Thầy mài ngói?” Hoài Nhượng trả lời, “Ta mài nó làm gương.” (Lúc đó, gương được làm bằng cách đánh bóng đồng). Rồi Hoài Nhượng hỏi Mã Tổ tại sao ngồi đó. Mã Tổ trả lời, “Tôi đang cố trở thành Phật.” Hoài Nhượng đáp lời, “Vậy thì ông không nên đứng dậy, không nên ăn, và không nên đi vệ sinh! Mặt khác, sự tu tập của ông sẽ ngừng ngay khi ông động thân!”. Nghe xong, Mã Tổ liền ngộ.
Đức Phật cũng đã thử nghiệm với việc tu tập qua thân trong sáu năm. Ngài nhận ra rằng tu tập nên được làm qua tâm.

Tu tập tâm linh là gì? Thiền là gì? Chính là có niềm tin vào nền tảng của mình, giao phó mọi sự cho nó và quán sát kết quả - trong khi vẫn sống đời sống thường ngày. Bạn có để ý những gì xảy ra sau một tai nạn giao thông? Những tài xế đứng quanh tranh cãi xem lỗi của ai. Dù là lỗi của ai, tài xế là nguyên nhân, không phải xe.

Cũng như vậy, bản tâm của chúng ta là nguồn của mọi lời nói và hành động chứ không phải là thân. Bản tâm của bạn là tài xế, nó có thể chăm sóc mọi sự và hướng dẫn bạn trong cuộc sống hàng ngày. Nói cách khác, tài xế chăm sóc mọi việc và giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống, vậy hãy giao phó mọi việc cho bản tâm và sống một cách trôi chảy. Ai khiến bạn nghĩ, nói và hành động? Bạn có thể nghĩ hiển nhiên là: “Tôi làm.” Nhưng cái “tôi” đó có là người khiến bạn bị sanh ra trong thế gian này không? Cái “tôi” đó có trách nhiệm về sanh tử của bạn không? Cái gì chịu trách nhiệm về sanh tử của mọi hữu thể trên thế gian này? Nó không có nghĩa là cái “tôi” mà  bạn nghĩ là mình. Chân ngã của bạn làm ra mọi sự. Khi bạn nhận ra chân lý này, bạn có thể để lại đằng sau những tư tưởng như “Hắn đã làm điều đó với tôi”, “Tôi đang làm …”, “Tôi đã làm …”, “Tôi đáng được …”. Tiện thể, hãy luôn nhìn sự việc một cách tích cực. Nếu bạn cứ tiêu cực mà hiểu sự việc hay luôn luôn phê bình và khiển trách người khác, thì tầng bậc tâm linh của bạn sẽ bị giảm.

Khi bạn sống với niềm tin rằng chân ngã đang chăm sóc mọi việc trong đời bạn thì cuộc sống của bạn tự trở thành hành thiền. Bạn có thể tu tập trong khi ngồi, hay nếu bận, bạn có thể hành trong khi làm việc hay lái xe, và bạn có thể tu tập ngay cả khi nằm xuống: tất cả đang hành thiền. Thiền ngồi, thiền đứng, thiền nằm, và thiền làm việc không khác nhau.

Bất kể bạn làm gì trong đời sống hàng ngày, nếu bạn tin vào chân ngã của mình và giao phó mọi việc cho nó, bạn đang hành thiền. Không có gì trong đời sống mà không có sự tu dưỡng tâm. Vì vậy bạn không nên nghĩ rằng hành thiền và học giáo pháp tách biệt với cuộc sống hàng ngày. Không bao giờ! Hãy giao phó tất cả mọi việc cho chân ngã, rồi cuộc sống hàng ngày của bạn tự trở thành hành thiền. Trong khi đảm trách mọi sự, bạn nên tin rằng chân ngã của mình sẽ giải quyết những vấn đề bạn đối mặt và biết rằng chỉ có chân ngã mới có thể dẫn bạn theo hướng đi đúng đắn. Đây là cách phát triển niềm tin không lay chuyển, cách hướng sự chú ý của bạn vào bên trong và quy y chân ngã. Nếu những tư tưởng về ‘tôi’, ‘là tôi’ và ‘của tôi’ chết đi trong mỗi khoảnh khắc thì cho dù bạn không ngồi, mọi việc bạn làm cũng trở thành hành thiền.
Trích Tìm kho báu bên trong

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.